fly like a butterfly
Đông về...
Ta dạo bước phố một mình....
Người người đông vui, chỉ có ta lẻ loi...
Lẻ loi trong nỗi nhớ mênh mang về những điều xa vời...
Với tay....nhưng chẳng thể chạm đến....
Khóc cho thỏa....nhưng chẳng thể lấp đầy...
Muốn vươn cánh....muốn tung bay....
Muốn chạy trốn...muốn vùng vẫy...trong bầu trời tự do...
Người đến rồi người lại đi....
Bàn tay còn nắm chặt....
Nỗi nhớ còn đong đầy....
Ánh mắt còn vương vấn...
Tình yêu còn nồng nàn...
Nhưng sao ta vẫn chưa thể ôm trọn...
Trọn đêm, trọn phố, trọn tiếng cười...trọn cả niềm vui....
Vòng quay cuộc sống lại cuốn ta về...
Hối hả nhấn ga, ta chạy thật nhanh trên phố đã thưa người....
Bỗng thấy....
Khóe mắt cay...
Vì gió hay vì ta buồn....
Đêm lạnh....
Ta vẫn chỉ một mình...
Đến bao giờ người mới lại qua đây....