fly like a butterfly
Rồi tất cả cũng sẽ bỏ em mà đi....ngay cả anh...
Để em thành kẻ cô độc nhất thế gian này...


Nếu một ngày em biến mất khỏi thế giới này thì sao? Liệu có ai bổ nhào đi tìm em không?" . Thấy mình sao vô nghĩa với cuộc đời này???


Em ấn nút Power, màn hình điện thoại sáng lên rồi tắt ngấm.
 
Ngày hôm nay em biến mất. Ngày hôm nay em làm gió đi hoang...

Em phóng xe nhằm về phía bờ sông . Phố đông người, ai ai cũng hối hả. Nhiều lúc em tự hỏi: Người ta bận gì mà người người nhao lên phía trước, thậm chí đèn đỏ cũng không buồn dừng lại; đôi khi làm người khác ngã để mình tiến lên...

Trong thành phố đầy khói bụi, đầy bon chen này những ai đi cùng hướng với em? Những ai sẽ đi ngược chiều với em? Và những ai sẽ xô em ngã?

Bờ sông lộng gió. Gió từng đợt quất vào mặt đau rát. Nước mắt chảy dài. Tại gió làm cho mắt em đau hay em đang khóc?  Em khẽ nhắm mắt cho gió thổi tung mái tóc, nghe nỗi buồn từ từ ngấm vào tim. Giá nỗi buồn như bụi vương trên áo, em sẽ đem tất cả ra sông, giặt một lần, nhờ nước sông cuốn trôi tất cả. Giá nỗi buồn như là nước mắt, em sẽ khóc một lần cho nước mắt cạn khô...

Em không biết và đôi khi em không muốn biết, nhiều lúc em thấy mình giống một đứa trẻ. Em ngốc nghếch chơi với dao và nó khiến em chảy máu. Em khóc, khóc vì đau, khóc vì tủi, khóc vì chẳng có nơi nào đổ lỗi, để dỗi hờn.

Em như kẻ độc hành đi trên đầm lầy, càng vùng vẫy càng lún sâu. Thu mình bên khung cảnh một thời đã trở thành kỉ niệm, em giật mình thấy mọi thứ đã thay đổi nhiều quá. Chỗ ấy em và con Heo đã từng ngồi, đã từng ôm nhau khóc, cũng đã từng đùa giỡn thật vui vẻ, thế mà giờ đây đã chẳng đủ chỗ cho chỉ một mũi xe. Phải rồi, đã quá lâu, thời gian dần khuất lấp những dấu vết xưa. Không có gì là mãi mãi. Biết vậy sao sống mũi em vẫn cay cay. Em không có quyền bắt người khác nhìn mãi vào những thứ đã qua. Thời gian qua em làm được gì? Câu trả lời là không gì cả ngoài một việc em cố tỏ ra mình mạnh mẽ để che giấu một trái tim yếu đuối. Một kẻ hèn nhát là em đang chạy trốn. Em mải miết chạy trốn để rồi chính em rơi vào vòng luẩn quẩn. Vòng tròn như chiếc vòng kim cô bóp lấy tim em.
 
Đau nhói.

Sương thấm qua vai áo.

Lạnh.
Em quay trở về khi phố đã thưa người. Nhưng em muốn biến mất khỏi cuộc sống nhàm chán này một ngày, quay xe, kiếm người cùng đi với em vậy. Xa đấy, nhưng có người cùng đi, đến nơi  lại có người cùng say với em, sao em lại không đi...anh nhỉ.  Bật điện thoại lên. Tin nhắn báo bảy cuộc gọi lỡ.  Ai tìm em vậy? Tìm vì công việc hay sợ em bỏ đi hoang lạc lối? Kim đồng hồ đã bỏ xa con số 12.

Hết một ngày em làm gió đi hoang...và em vẫn chưa trở về...
 
fly like a butterfly
Heo ơi, mày đi rồi tao buốn lắm mày biết không??....Lúc mày quay đi, nước mắt tao cũng vừa kịp rớt xuống, nhưng lại không để mày thấy. Tao ngoan không? Tại tao có hứa với CK và ai đó là sẽ không khóc và tao đã gần như làm được...:(. Nhấn nút send cho mày tin nháp đã soạn sắn, chẳng hy vọng mày sẽ đọc được, vì lúc đó mày đã tháo sim rồi, nhưng chỉ hy vọng nó sẽ làm tao thấy nhẹ nhõm...Ngày mày đi lại là ngày tao cười nhiều nhất, chụp nhiều ảnh nhất, chơi nhiều nhất nữa...mày thấy bạn mày có phũ phàng không ....:))...hic...Giờ này mày đã qua tới bên đó rùi đúng không? Chiều nay đi học chẳng ai ngồi cạnh tao, thế là con Gấu bỏ ku Trí ngồi với tao cho tao đỡ buồn...mà khổ quá, tao có buồn đâu...rộng chỗ...hehe...mày đi gửi quà cho tao là được rùi....Quen tay tao cứ nhấn số của mày mà gọi....Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...xin vui lòng gọi lại sau.....cứ thế, hai ba lần tao mới nhận ra là mày đã đi thật rồi...thế mà tao vẫn ký tên điẻm danh cho mày....để có gì mày nhớ tao quá bay về vẫn không bị đuổi học...:)...ah mà tao nói cho lớp mình mày đi qua " bển" rồi mà chúng nó không tin mày ah...chắc tại tao hay nói điêu quá đây mà ...;))
Qua bên đó giờ đang lạnh lắm, nhớ là phải choàng cái khăn bạn tặng nghe chưa mày....nhịn ăn mấy ngày mua cho mày đấy, cả bút thước, tập vở nữa...xài cái gì cũng nhớ tới tao là được....cái này gọi là thả con xăn xắt bắt con cá rô nè.....thương tao thì cứ mang Iphone về....thương mày tao cũng không nỡ từ chối đâu...:))....nhớ là CK với Hiền đen cũng đặt cọc rồi nha mày....ah không phải...mọi người luôn ấy chứ...kiểu này mày phải cày ngày cày đêm rùi đây...hehe...
Heo qua đó giữ gìn sức khoẻ, ăn no ngủ kỹ, uống thuốc đều đặn...học hành cho chăm nha mày....về nước mà bắn tiếng....Lào.... không bằng tao là tao đá đít đấy....
Bên này đang là 2h40a.m, bên kia lại là 2h40 p.m....Heo đang làm gì đó Heo, nhớ mày lắm Heo ơi...:((
fly like a butterfly


Tặng hai con Heo, Gấu và Rainy ( nhận ra đây là đâu chứ )

Thời gian liệu có quay trở lại?
Có những ký ức chẳng thể lãng quên...

Góc quán...
Nó ngồi đấy, ta ngồi đấy...
Lạ lẫm, nhẹ nhõm, bình yên....

Xích đu hai người...
Nó ngồi đấy....
Anh ngồi đấy....
Mỉm cười hạnh phúc...

Ven hồ...
Nó ngồi đấy...
Người ta ngồi đấy...
Giận hờn, nước mắt...

Quán quen vẫn đấy...!
Chỉ có ta chạy trốn...
Chỉ có ta thay đổi...

Vô tình ta trở về quán cũ...
Bỗng thấy lòng bình yên đến lạ...
Tự nhủ...
" Chỉ cần ta muốn quay lại, vẫn có nơi để ta quay về..."


| | edit post
fly like a butterfly
Tặng hai con heo...
Ngày nó và anh chia tay, nó đã khóc thật nhiều...
Không hẳn là vì nuối tiếc, mà là vì bỗng thấy như mình mất đi thứ gì đó thật là quan trọng....
" Khi bị phản bội  mày sẽ làm gì hả Heo? "
" Đương nhiên là tao sẽ ngoảnh mặt mà quay đi không một chút hối tiếc chứ sao, người mà đã không cần mình thì tiếc làm gì mày."
Lơ đãng, nó nhìn theo tay con bạn đang ngồi đối diện. Ly cà phê dường như đang bị bạn nó khuấy cho tan hết đá.
" Mày làm thế cà phê sẽ nhạt đấy"
" Cà phê đắng quá tao muốn cho nó nhạt bớt. Tao sinh ra ở đất cà phê mà uống cà phê thua mày mới đau chứ..."
Mỉm cười, con bạn ngước lên nhìn nó. Nó đã không biết bao nhiêu lần khen con bạn có nụ cười thật đẹp. Nhưng nó biết, phía sau nụ cười ấy, con bạn nó cũng đã khóc không biết bao nhiêu lần.
Và lần này đến lượt nó khóc...
Lần đầu tiên nó thấy cà phê đắng...
Mà thật sự cà phê đắng hay trong lòng nó đắng...
Chẳng biết nữa, chỉ biết là nước mắt nó đang rơi...
Từng giọt...mặn chát...
" Đến bao giờ nước mắt ngừng rơi hả mày..."
Nức nở, nó khóc trong điện thoại. Nó biết bạn nó cũng đang rất đau, nhưng biết làm sao, nó thấy cô đơn quá. Nó cần có người để trút nỗi buồn.
" Nước mắt chẳng thể ngừng rơi khi con người còn tình cảm đâu mày ạ. Cứ khóc đi, chẳng cần nói gì hết. Tao hiểu mà Heo..."
Ngoài trời đang mưa thật nhiều. Đã có lần con bạn nó bảo thích nhất câu chuyện mưa và nước mắt.
Bây giờ nó mới hiểu...
Khi mưa hoà với nước mắt chẳng ai biết được ta đang khóc...
" Mưa cũng giống như nước mắt mày ạ, khi đã muốn thoát ra thì chẳng vỏ bọc nào có thể giữ nó lại. Vì thế nếu muốn khóc mày cứ khóc đi Heo..."
Ngắt điện thoại, nó ngước lên nhìn mưa.
Mở toang của sổ, từng hạt mưa lạnh ngắt tạt vào mặt nó.
Cái lạnh của mưa làm dịu đi những giọt nước mắt nóng hổi...
Dễ chịu quá...
Ngày hôm nay...
Trời lại mưa...
Nhìn mưa nó mỉm cười...
Vì mưa đã cuốn đi nước mắt ngày hôm qua...
fly like a butterfly

Chẳng biết từ khi nào bạn bước vào cuộc đời của nó, trở thành một điều gì đó thật thiêng liêng, không thể xa rời.
Ngày mà nó bất ngờ nhận ra, bạn giống nó đến lạ, nó đã biết bạn chính là người mà nó có thể tin tưởng...
Bạn đã luôn ở bên nó, lắng nghe từ những điều nhỏ nhất....mọi chuyện....tất cả chỉ có bạn biết rõ...
Vô tình...
Người nó luôn yêu quý lại làm tổn thương bạn....đứng giữa...khó xử....nước mắt chảy ngược vào tim...
Bạn khóc...
Nó cũng muốn khóc...
Nhưng biết phải làm sao...
Bất lực...
Giận chính mình....
Giận luôn cả người làm tổn thương đến bạn...
Bạn cười...bạn bảo bạn không sao....
Nhưng nó biết bạn đau lắm
Đau như nó đã từng đau...
Ngày qua ngày...vẫn như thế...bạn luôn ở bên nó...
Dường như chẳng có gì thay đổi...
Rồi hạnh phúc lại đến với bạn lần thứ hai...
Không trọn vẹn, nhưng là những điều tốt đẹp nhất mà bạn có....
Thương bạn...mỉm cười...cầu chúc cho bạn được hạnh phúc....
Vì nó đã quen như thế...
Chẳng bao giờ bộc lộ cảm xúc....
Chỉ đến khi đêm về, nó mới lại khóc một mình...
Nó mới là chính nó...
Cũng giống như bạn...
Rồi một ngày....
Bạn bảo bạn sẽ đi xa...
Hụt hẫng...
Đau nhói lòng...
Nước mắt ứa lại nơi khóe mắt...
Ừ bạn cứ đi...
Nếu điều đó thực sự tốt cho bạn...
Trong lòng đau thắt....
Muốn giữ bạn lại...
Nhưng nó không thể....
Mỉm cười....chúc bạn bình an...
Vì nó không muốn bạn phải chịu thêm áp lực nữa...
Cười đùa...vui vẻ....
Nhìn vào người ta tưởng nó vô tâm....
Đâu ai biết được lòng nó....
Bây giờ nó chỉ biết đếm ngược....
Cho tới ngày mà bạn đi....